Nghị viện Scotland (tiếng Scotland: Pairlament o Scotland; Tiếng Gael Scotland: Pàrlamaid na h-Alba; tiếng Anh: Parliament of Scotland) là cơ quan lập pháp của Vương quốc Scotland từ thế kỷ XIII cho đến năm 1707, khi Hiệp ước Liên minh với Vương quốc Anh được ký kết. Nghị viện phát triển vào đầu thế kỷ XIII từ Curia regis của các Giám mụcBá tước, với Nghị viện đầu tiên được xác định là tổ chức vào năm 1235 dưới thời trị vì của Vua Alexander II, khi nó đã nắm giữ vai trò chính trị và tư pháp.

Nghị viện Scotland

Pàrlamaid na h-Alba
Pairlament o Scotland
Huy hiệu hoặc biểu trưng
Quốc huy Scotland (từ năm 1603)
Dạng
Mô hình
Lịch sử
Thành lậpk. 1235
Giải thể1 tháng 5 năm 1707
Tiền nhiệmCuria regis
Kế nhiệmNghị viện Đại Anh
Lãnh đạo
Số ghế2271
Bầu cử
Hệ thống đầu phiếuPhong tước bởi quân chủ,
sự thừa kế của một Đẳng cấp quý tộc Scotland,
được bổ nhiệm làm quan chức nhà nước, hoặc
bầu cử với quyền bầu cử hạn chế1
Trụ sở
Nhà Nghị viện, Edinburgh
Chú thích
1Nghị viện Scotland vào ngày
25 tháng 3 năm 1707;
75 quý tộc
2 quan chức nhà nước
83 ủy viên cho các quận
67 ủy viên cho các đô thị

Là một thể chế đơn viện, trong phần lớn thời gian tồn tại của nó, Nghị viện bao gồm ba đẳng cấp giáo sĩ, quý tộc và thị dân. Đến những năm 1690, nó bao gồm giới quý tộc, lãnh đạo cấp quận Scotland, thị dân và nhiều quan chức nhà nước khác nhau. Nghị viện đã đồng ý tăng thuế và đóng một vai trò quan trọng trong việc quản lý luật pháp, chính sách đối ngoại, chiến tranh và thông qua một loạt bộ luật. Hoạt động thuế của nghị viện cũng được thực hiện bởi các tổ chức "chị em", chẳng hạn như Đại hội đồng hoặc Công ước về điền trang, cả hai đều có thể thực hiện nhiều công việc do Nghị viện xử lý, nhưng thiếu quyền lực và thẩm quyền tối cao của một Cơ quan lập pháp đầy đủ.[1]

Nghị viện Scotland bị hoãn lại và giải tán vào năm 1707 sau khi Hiệp ước Liên minh giữa Scotland và Anh được phê chuẩn. Với việc thành lập Vương quốc Đại Anh vào ngày 1 tháng 5 năm 1707, Nghị viện của Scotland và Anh đã được kế thừa bởi Nghị viện Đại Anh mới. Theo Đạo luật Liên minh 1800, Nghị viện của Vương quốc Đại Anh và Nghị viện Ireland sáp nhập để trở thành Nghị viện của Quốc hội Vương quốc Liên hiệp Anh và Bắc Ireland.[2]

Từ lâu được miêu tả là một cơ quan có khiếm khuyết về mặt hiến pháp và chỉ đóng vai trò như một con dấu cao su cho các quyết định của hoàng gia, nghiên cứu hiện đại đã phát hiện ra rằng Nghị viện Scotland đóng một vai trò tích cực trong các vấn đề của Scotland. Vào thế kỷ XV và đầu thế kỷ XVI, Nghị viện là một đối trọng mạnh mẽ đối với quyền lực của các vị vua Stewart.[1] Nghị viện cung cấp lời khuyên và viện trợ cho các vị vua kế nhiệm, đồng thời phản đối thành công các chính sách hoàng gia không được lòng dân.[1]

Tham khảo sửa

Chú thích sửa

  1. ^ a b c Brown and Tanner, History of the Scottish Parliament, i, Introduction
  2. ^ Mann, Alastair, "A Brief History of an Ancient Institution: The Scottish Parliament", Scottish Parliamentary Review, Vol. I, No. 1 (June, 2013) [Edinburgh: Blacket Avenue Press]

Thư mục sửa

  • Brown, K. M.; Tanner, R. J. (2004). The History of the Scottish Parliament. 1: Parliament and Politics, 1235–1560. Edinburgh.
  • Brown, K. M.; Tanner, R. J. (2012). The History of the Scottish Parliament. 3: Parliament in Context, 1235–1707. Edinburgh.
  • Duncan, A. A. M. (1966). “Early Parliaments in Scotland”. Scottish Historical Review (45).
  • Goodare, J. M. (1989). Parliament and Society in Scotland, 1560–1603 (Unpublished) (Luận văn). Edinburgh University.
  • Jackson, C. (1999). Burgess, Glenn (biên tập). Restoration to Revolution: 1660–1690. The New British History. Founding a Modern State, 1603–1715. London. tr. 92–114.
  • MacDonald, Alan R. (1999). “Ecclesiastical Representation in Parliament in Post-Reformation Scotland: The Two Kingdoms Theory in Practice”. Journal of Ecclesiastical History. 50 (1): 38–61. doi:10.1017/S0022046998008458. S2CID 162809645.
  • Macdougall, N. A. T. (1989). “Chapter 7”. James IV. Edinburgh.
  • "An Introduction to the pre-1707 Parliament of Scotland" (Based on a paper to Staff Development Conference for History Teachers, National Museum of Scotland, 25 May 2000 by Dr. Alastair Mann, Scottish Parliament Project, University of St. Andrews).
  • Nicholson, R. (1974). “Chapter 15”. Scotland, the Later Middle Ages. Edinburgh.
  • O'Brien, I. E. (1980). The Scottish Parliament in the 15th and 16th Centuries (Unpublished) (Luận văn). Glasgow University.
  • Rait, Robert S. (1924). The Parliaments of Scotland. Glasgow. OL 6673448M.
  • Tanner, R. J. (2000). Thornton, T. (biên tập). “I Arest You, Sir, in the Name of the Three Astattes in Perlement': the Scottish Parliament and Resistance to the Crown in the 15th century”. Social Attitudes and Political Structures in the Fifteenth Century. Sutton.
  • — (tháng 10 năm 2000). “The Lords of the Articles before 1540: a reassessment”. Scottish Historical Review. LXXIX (2): 189–212. doi:10.3366/shr.2000.79.2.189.
  • — (tháng 10 năm 2000). “Outside the Acts: Perceptions of the Scottish Parliament in Literary Sources before 1500”. Scottish Archive.
  • — (2001). The Late Medieval Scottish Parliament: Politics and the Three Estates, 1424–1488. East Linton.
  • Terry, C. S. (1905). The Scottish Parliament: its constitution and procedure, 1603–1707. Glasgow.
  • Wormald, J. (1991). Court, Kirk, and Community: Scotland, 1470–1625. Edinburgh University Press. ISBN 0-7486-0276-3.
  • Young, J. R. (1997). The Scottish Parliament 1639–1661. Edinburgh.

Liên kết ngoài sửa