Đường sắt Tháp Chàm – Đà Lạt

đường sắt răng cưa tại Việt Nam

Đường sắt Tháp Chàm – Đà Lạt hay đường sắt Phan Rang – Đà Lạt là một tuyến đường sắt đã ngưng sử dụng, từng nối Đà Lạt với tuyến đường sắt Bắc Nam tại Tháp Chàm, gần Phan Rang, Ninh Thuận.

Đường sắt Tháp Chàm – Đà Lạt
Thông tin chung
KiểuĐường sắt
Vị tríViệt Nam
Ga đầuGa Tháp Chàm
Ga cuốiGa Đà Lạt
Hoạt động
Sở hữuĐường sắt Việt Nam
Thông tin kỹ thuật
Chiều dài tuyến84 km (52 mi)
Khổ đường sắt1000 & 1435 mm

Thi công

Bắt đầu được nghiên cứu từ năm 1898. Đường sắt được khởi công năm 1908 theo lệnh của toàn quyền Paul Doumer. Bắt đầu, thi công đoạn 38 km giữa Tháp Chàm và Xóm Gòn. Năm 1916 những chuyến xe lửa đầu tiên bắt đầu hoạt động mỗi tuần 2 chuyến. Năm 1917 được nối dài đến tận Sông Pha (Krông Pha) – dưới chân đèo Ngoạn Mục. Năm 1922, công ty thầu khoán châu Á tiến hành xây dựng đường sắt nối Sông Pha tới Trạm Hành – Đà Lạt. Năm 1928, thi công 10 km khó khăn nhất giữa Krông Pha và đèo Eo Gió (Bellevue) được hoàn thành. Bốn năm sau, vào năm 1932, đoạn Đran được hoàn thành, tuyến đường chính thức đi vào hoạt động. Tổng kinh phí xây dựng là 200 triệu Franc vào lúc bấy giờ.

Đường sắt Tháp Chàm – Đà Lạt
kmGa (độ cao)
Đi TP HCM
0Tháp Chàm(32 m)
Đi Hà Nội
22Tân Mỹ
Sông Dinh
41Sông Pha (Krongpha)(186 m)
Bắt đầu đoạn răng cưa120 ‰
Hầm số 1(163 m)
47Cà Bơ (Kaneu/K’Beu)(663 m)
Hầm số 2(70 m)
Ranh giới Ninh Thuận - Lâm Đồng
Kết thúc đoạn răng cưa120 ‰
51Eo Gió (Bellevue)(991 m)
Sông Đa Nhim
56Đơn Dương (Dran)(1016 m)
Bắt đầu đoạn răng cưa115 ‰
Kết thúc đoạn răng cưa115 ‰
62Trạm Hành (Arbre Broyé)(1514 m)
Hầm số 3(630 m)
66Cầu Đất (Entrerays)(1466 m)
Hầm số 4(98 m)
Hầm số 5(129 m)
72Đa Thọ (Le Bosquet)(1402 m)
Bắt đầu đoạn răng cưa60 ‰
Kết thúc đoạn răng cưa60 ‰
77Trại Mát
Điểm cao nhất (1550 m)
84Đà Lạt(1488 m)


Km[1]Tên gaĐịa điểm ngày nayĐộ cao[2]Ghi chúBản đồ
0Tháp ChàmPhường Đô Vinh, Phan Rang – Tháp Chàm32 m (105 ft)[3]Đi Đường sắt Bắc Nambản đồ Lưu trữ 2013-01-10 tại Wayback Machine
22Tân MỹMỹ Sơn, Ninh SơnNằm gần cầu sắt Tân Mỹbản đồ Lưu trữ 2013-01-10 tại Wayback Machine
41Sông PhaLâm Sơn, Ninh Sơn186 m (610 ft)Krongpha[2]bản đồ Lưu trữ 2013-01-10 tại Wayback Machine
47Cà BơXã Lâm Sơn, Ninh Sơn663 m (2.175 ft)K'Beu,[2] tại Đèo Ngoạn Mụcbản đồ Lưu trữ 2011-07-14 tại Wayback Machine
51Eo GióThị trấn D'Ran, Đơn Dương991 m (3.251 ft)Bellevue,[2] tại Đèo Ngoạn Mụcbản đồ Lưu trữ 2011-07-14 tại Wayback Machine
56Đơn DươngThị trấn D'Ran, Đơn Dương1.016 m (3.333 ft)Dran[2]bản đồ Lưu trữ 2013-01-10 tại Wayback Machine
62Trạm HànhTrạm Hành, Đà Lạt1.514 m (4.967 ft)Arbre Broyé[2]bản đồ Lưu trữ 2013-01-10 tại Wayback Machine
66Cầu ĐấtXuân Trường, Đà Lạt1.466 m (4.810 ft)Entrerays[2]bản đồ Lưu trữ 2013-01-10 tại Wayback Machine
72Đa ThọXuân Thọ, Đà Lạt1.402 m (4.599 ft)bản đồ Lưu trữ 2013-01-10 tại Wayback Machine
77Trại MátPhường 11, Đà Lạt1.550 m (5.090 ft)bản đồ Lưu trữ 2013-01-10 tại Wayback Machine
84Đà LạtPhường 10, Đà Lạt1.488 m (4.882 ft) bản đồ Lưu trữ 2013-01-10 tại Wayback Machine

Ở khu vực Ninh Thuận, ngoài ga Tân Mỹ và ga Sông Pha ra thì còn có các ga nhỏ như : ga Lương Nhơn, ga Đồng Mé, ga Quảng Sơn và ga Xóm Gòn .[4]

Đặc điểm

Một đầu máy hơi nước ở Ga Đà Lạt.

Để qua được đèo dốc người ta phải thiết kế những bánh răng cưa lắp thêm vào trong đầu máy. Tuyến đường có 16 km đường sắt răng cưa, vượt độ cao 1.500m trên mực nước biển với độ dốc thường xuyên 12%. Vượt qua 5 hầm, có hầm dài đến 600m và nhiều cầu xe lửa khác. Đường sắt được vận hành bằng 11 đầu máy hơi nước hiệu Fuka của Thuỵ Sĩ.

Nhà ga Đà Lạt được xây dựng và hoàn thành vào năm 1938. Một nhà ga đẹp, kiến trúc từ thời Pháp thuộc gần như còn nguyên vẹn với ba mái vút cao xuất phát từ ý tưởng của hai kiến trúc sư người Pháp là Moncet và Revéron mô phỏng ngọn núi Lang Biang. Xưa mỗi ngày có hai đôi tàu chạy tuyến Đà Lạt – Nha Trang, Đà Lạt – Sài Gòn với ba toa khách, một toa tàu hàng và ngược lại. Hành khách bao giờ cũng đông với phần lớn là người Pháp và quan chức người Việt. Nếu đi từ Sài Gòn sẽ mất khoảng nửa ngày để đến Đà Lạt.

Bỏ phế và xoá sổ

Tuyến đường sắt đã bị ngưng từ năm 1972 do chiến sự ác liệt ở miền Nam khiến vận chuyển đường sắt gặp khó khăn.

Giữa năm 1975, khi đất nước thống nhất, đường sắt được vận hành trở lại nhưng chỉ chạy được đúng 7 chuyến từ Đà Lạt đến cầu Tân Mỹ (Ninh Sơn) thì bị ngưng lại vì không hiệu quả kinh tế.

Năm 1986, Liên hiệp Đường sắt Việt Nam đã cho công nhân tháo ray và tà vẹt để phục vụ sửa chữa Đường sắt Thống Nhất. Phần còn lại bị bán làm sắt vụn dần dần từ những năm 1980 đến 2004, khi cầu đường sắt Đ'ran bị tháo dỡ để bán sắt vụn.

Đề án khôi phục

Bộ Giao thông Vận tải và UBND tỉnh Lâm Đồng từng thống nhất cho khôi phục lại tuyến đường sắt này trên cơ sở các thông số của tuyến đường cũ được người Pháp xây dựng ở thế kỷ trước. Với tổng số vốn dự kiến là 5.000-7.000 tỷ đồng, nhưng đã không thực hiện được.

Mới đây nhất, Công ty CP Thương mại - Dịch vụ khách sạn Bạch Đằng đề xuất khôi phục tuyến đường sắt Tháp Chàm - Đà Lạt với kinh phí hơn 17.000 tỷ đồng theo hình thức đầu tư PPP. Theo tư vấn lập nghiên cứu dự án - Công ty CP Tư vấn thiết kế GTVT phía Nam (TEDI South), đây sẽ là đường đơn khổ 1.000mm; tốc độ thiết kế trên đoạn đường bằng là 60km/giờ, đoạn núi khi qua đường sắt răng cưa là 30km/giờ. Tuyến được khôi phục dựa trên cơ sở tuyến đường sắt cũ, có điều chỉnh để giảm độ dốc, với khoảng 15-17 ga, qua 5 hầm xuyên núi. Tuyến đường này sẽ kết nối với tuyến đường sắt Bắc - Nam khổ 1.000mm hiện hữu tại ga Tháp Chàm. Tuy nhiên cho đến nay, mọi ý tưởng vẫn còn đang nằm trên giấy. [5]

Dự kiến tuyến đường sắt sẽ đi qua xã Đam Rông, Lâm Đồng (ga Đạ Tông) rồi đi lên Thành phố Buôn Mê Thuột để kết nối với tuyến đường sắt Tuy Hòa - Buôn Mê Thuột .

Xem thêm

Ghi chú

Tài liệu tham khảo

Liên kết ngoài