Nhà độc tài

Nhà độc tài là lãnh đạo tối cao với quyền lực tuyệt đối.

Nhà độc tài là một người lãnh đạo với uy quyền tuyệt đối. Một nhà nước do một người độc tài chỉ huy gọi là nhà nước độc tài. Từ dictator của tiếng Anh bắt nguồn từ chức danh của một người lãnh đạo vùng của La Mã cổ đại do Viện nguyên lão La Mã chỉ định đến cai quản trong trường hợp khẩn cấp.[1]

Julius Caesar, nhà độc tài La Mã
Joseph Stalin, nhà độc tài tại Liên Xô từ 1929 tới 1953.
Adolf Hitler, nhà độc tài tại Đức từ 1933 tới 1945

Trong ngôn ngữ hiện đại, thuật ngữ "nhà độc tài" thường được sử dụng để mô tả một nhà lãnh đạo nắm giữ và/hoặc lạm dụng sức mạnh cá nhân bất thường, đặc biệt là quyền thi hành luật pháp không bị hội đồng lập pháp kiềm chế. Chế độ độc tài thường được đặc trưng bởi một số các đặc điểm sau đây: đình chỉ bầu cử và các tự do dân sự; tuyên bố tình trạng khẩn cấp; cai trị bằng nghị định; đàn áp đối thủ chính trị mà không tuân thủ các thủ tục pháp quyền; hệ thống đơn đảng, và sùng bái cá nhân.

Tham khảo

Sách tham khảo

Liên kết ngoài