Tiết Cư Chính

Tiết Cư Chính (chữ Hán: 薛居正; bính âm: Xuē Jū Zhèng; 912 – ngày 12 tháng 7, 981), tự là Tử Bình (子平), người Tuấn Nghi, Khai Phong (nay thuộc Khai Phong, tỉnh Hà Nam), là nhà sử học thời Bắc Tống, đỗ Tiến sĩ vào năm Thanh Thái nhà Hậu Đường. Cha ông, Tiết Nhân Khiêm là Tân khách Thái Tử của nhà Hậu Chu. Thời Hậu Chu làm quan tới Hình bộ thị lang. Trong thời nhà Tống, ông được bổ nhiệm làm Lại bộ thị lang, Binh bộ thị lang và Hộ bộ thị lang. Năm Khai Bảo thứ sáu (973) được nâng lên làm Môn hạ thị lang, Tham tri chính sự [1], Tiết Cư Chính, Lư Đa Tốn, Hỗ Mông phụng mệnh triều đình tham gia vào việc trông coi, tu sửa và biên soạn bộ chính sử "Ngũ Đại sử". Ngoài ra Ngũ Đại sử còn có tên gọi khác là "Lương Đường Tấn Hán Chu thư". Người đời sau đổi lại thành "Cựu Ngũ Đại sử" để phân biệt với bộ "Tân Ngũ Đại sử" của Âu Dương Tu

Tiết Cư Chính
薛居正
Tên chữTử Bình
Thụy hiệuVăn Huệ
Thông tin cá nhân
Sinh
Ngày sinh
912
Nơi sinh
Khai Phong
Mất
Thụy hiệu
Văn Huệ
Ngày mất
981
Giới tínhnam
Gia quyến
Thân phụ
Tiết Nhân Khiêm
Hậu duệ
Tiết Duy Cát
Nghề nghiệpnhà sử học
Quốc tịchnhà Tống
Tác phẩmCựu Ngũ Đại sử
Nhị thập tứ sử
STTTên sáchTác giảSố quyển
1Sử kýTư Mã Thiên130
2Hán thưBan Cố100
3Hậu Hán thưPhạm Diệp120
4Tam quốc chíTrần Thọ65
5Tấn thưPhòng Huyền Linh
(chủ biên)
130
6Tống thưThẩm Ước100
7Nam Tề thưTiêu Tử Hiển59
8Lương thưDiêu Tư Liêm56
9Trần thưDiêu Tư Liêm36
10Ngụy thưNgụy Thâu114
11Bắc Tề thưLý Bách Dược50
12Chu thưLệnh Hồ Đức Phân
(chủ biên)
50
13Tùy thưNgụy Trưng
(chủ biên)
85
14Nam sửLý Diên Thọ80
15Bắc sửLý Diên Thọ100
16Cựu Đường thưLưu Hú
(chủ biên)
200
17Tân Đường thưÂu Dương Tu,
Tống Kỳ
225
18Cựu Ngũ Đại sửTiết Cư Chính
(chủ biên)
150
19Tân Ngũ Đại sửÂu Dương Tu
(chủ biên)
74
20Tống sửThoát Thoát
(chủ biên)
496
21Liêu sửThoát Thoát
(chủ biên)
116
22Kim sửThoát Thoát
(chủ biên)
135
23Nguyên sửTống Liêm
(chủ biên)
210
24Minh sửTrương Đình Ngọc
(chủ biên)
332
-Tân Nguyên sửKha Thiệu Mân
(chủ biên)
257
-Thanh sử cảoTriệu Nhĩ Tốn
(chủ biên)
529

Ông từng đảm nhiệm chức Đồng Bình chương sự. Năm đầu Thái Bình Hưng Quốc (976), ông được nâng lên làm Tư không. Sau trúng độc chết ở Đan Sa, vua Tống Thái Tông ban chức Thái úy, Trung thư lệnh, đặt tên thụy là Văn Huệ. Con nụôi là Tiết Duy Cát thu thập các tác phẩm của cha mình khi ông còn sống làm thành sách, gọi là "Văn Huệ Tập" [2] hiện đã thất lạc. Năm Hàm Bình thứ hai (999) triều đình ra chiếu dựng đình miếu thờ cúng ông.

Chú thích