Tek-chhàm-siâⁿ


Tek-chhàm-siâⁿTâi-oânChheng léng sî-tāi Iong-chèng goân nî (1723 nî) tī tㆩ sin-tek-chhī tiong-sim khí ê sêng-hông, sī hit-tang-chūn Tām-chúi-thiaⁿ thiaⁿ-tī só͘-chāi-tē, āu-lâi Tâi-pak-hú siat-li̍p, Tām-chúi-thiaⁿ siâⁿ kái chò Sin-tek-koān siâⁿ. Chit-má chhun lo̍h-lâi ê siâⁿ-tî sī tī Tō-kong 9 nî (1829 nî) khí hó ê. Ū-sī mā ē iōng "Tek-chhàm-siâⁿ" chheng-ho͘ Sin-tek-chhī. Gêng-hi-mn̂g (迎曦-) sī taⁿ ûi-it lâu lo̍h-lâi ê siâⁿ-mn̂g, sī Tiong-hôa Bîn-kok ê kok-tēng kó͘-chek.

Le̍k-sú

Tām-chúi-thiaⁿ chì (1871 nî) lāi-té ê Tek-chhàm-siâⁿ tô͘

Chheng-tiâu tú-á thóng-tī Tâi-oân ê sî, kiaⁿ liû-bîn ē hoán-loān, bat kìm-chí Tâi-oân khí chio̍h-chng-á siâⁿ, só͘-í Tek-chhàm-siâⁿ goân-pún sī iōng chèng tek-á tāi-thè chng-á piah. 1806 nî chèng-hú kā tek-á-siâⁿ kái chò thó͘ siâⁿ. 1827 nî, Tēⁿ Iōng-sek kiàn-gī khí chio̍h-chng-á siâⁿ, Chheng-tiâu chèng-hú tông-ì liáu-āu, tī keh-nî khai-sí khí chng-á siâⁿ.

Ji̍t-pún sî-tāi, chèng-hú tī Tâi-oân si̍t-si chhī-khu kái-chèng. 1902 nî, siâⁿ-piah kah siâⁿ-lâu lóng hō͘ thiah-tû[1], kan-na chhun tang-mn̂g (Gêng-hi-mn̂g) lâu lo̍h-lâi. Hō͘-siâⁿ-hô mā pìⁿ chò chúi-chùn.

Siòng-phìⁿ

Chham-khó Chu-liāu

  • 新竹文化地圖,潘國正編,1997

Gōa-pō͘ Liân-kiat

Wikimedia Commons téng ê siong-koan tóng-àn: Hsinchu City East Gate