Hà Tuyên

Tỉnh cũ cực bắc thuộc vùng Đông Bắc Bộ của Việt Nam

Hà Tuyên là một tỉnh cũ ở cực bắc Việt Nam.

Hà Tuyên
Tỉnh
Tỉnh Hà Tuyên
Hành chính
Quốc gia Việt Nam
VùngĐông Bắc Bộ
Tỉnh lỵThị xã Hà Giang (1975-1979)
Thị xã Tuyên Quang (1979-1991)
Phân chia hành chính2 thị xã, 14 huyện
Thành lập1975[1]
Giải thể1991[2]
Địa lý
Tọa độ: 21°49′16″B 105°12′58″Đ / 21,821224°B 105,216155°Đ / 21.821224; 105.216155
Tỉnh Hà Tuyên (màu đỏ) năm 1976

Địa lý

Tỉnh Hà Tuyên nằm ở cực bắc Việt Nam, có vị trí địa lý:

Diện tích, dân số

  • Diện tích (1991): 13.631km²
  • Dân số (1991): 1.026.367 người

Lịch sử

Tỉnh Hà Tuyên được thành lập vào ngày 27 tháng 12 năm 1975 theo nghị quyết của Quốc hội trên cơ sở hợp nhất hai tỉnh Hà GiangTuyên Quang.[1]

Khi hợp nhất, tỉnh Hà Tuyên bao gồm 2 thị xã: thị xã Tuyên Quang, thị xã Hà Giang và 13 huyện: Bắc Quang, Chiêm Hóa, Đồng Văn, Hàm Yên, Hoàng Su Phì, Mèo Vạc, Na Hang, Quản Bạ, Sơn Dương, Vị Xuyên, Xín Mần, Yên Minh, Yên Sơn. Tỉnh lỵ của tỉnh ban đầu được đặt tại thị xã Hà Giang và đến năm 1979 được dời về thị xã Tuyên Quang.[3]

Tỉnh Hà Tuyên đã từng chịu thiệt hại nặng nề nhất trong cuộc chiến tranh biên giới Việt-Trung vào năm 1979.

Ngày 18 tháng 11 năm 1983, thành lập huyện Bắc Mê trên cơ sở tách 10 xã thuộc huyện Vị Xuyên.

Từ đó, đơn vị hành chính của tỉnh bao gồm: thị xã Tuyên Quang (thủ phủ), thị xã Hà Giang và 14 huyện: Bắc Mê, Bắc Quang, Chiêm Hóa, Đồng Văn, Hàm Yên, Hoàng Su Phì, Mèo Vạc, Na Hang, Quản Bạ, Sơn Dương, Vị Xuyên, Xín Mần, Yên Minh, Yên Sơn.

Ngày 12 tháng 8 năm 1991, kỳ họp thứ 9 Quốc hội khóa VIII ra nghị quyết chia tỉnh Hà Tuyên để tái lập tỉnh Hà Giang và tỉnh Tuyên Quang[2]:

Tham khảo