Aciclovir

Aciclovir (ACV), còn được gọi là acyclovir, là một loại thuốc kháng virus.[3] Chúng được sử dụng chủ yếu để điều trị nhiễm virus herpes simplex, thủy đậubệnh zona.[4] Các ứng dụng khác bao gồm phòng ngừa nhiễm cytomegalovirus sau khi cấy ghép và chống biến chứng nghiêm trọng của nhiễm virus Epstein-Barr.[4][5] Chúng có thể được đưa vào cơ thể qua đường miệng, với dạng kem, hoặc tiêm.[4]

Aciclovir
Dữ liệu lâm sàng
Phát âm/ˈsklvɪər/
Tên thương mạiZovirax, others[1]
Đồng nghĩaacycloguanosine, acyclovir (BAN UK), acyclovir (USAN US)
AHFS/Drugs.comChuyên khảo
MedlinePlusa681045
Giấy phép
Danh mục cho thai kỳ
  • AU: B3
  • US: B (Không rủi ro trong các nghiên cứu không trên người)
Dược đồ sử dụngtiêm tĩnh mạch, uống, bôi (bao gồm thuốc mỡ mắt)
Mã ATC
Tình trạng pháp lý
Tình trạng pháp lý
  • AU: S4 (Kê đơn) for tablet and injection. Unscheduled for cream form under 10 g.
  • CA: ℞-only
  • UK: POM (chỉ bán theo đơn) for tablet and injection. GSL (OTC) for cream form under 2 g.
  • US: ℞-only
Dữ liệu dược động học
Sinh khả dụng15–20% (uống)[2]
Liên kết protein huyết tương9–33%[2]
Chuyển hóa dược phẩmGan
Chu kỳ bán rã sinh học2–4 hours
Bài tiếtThận (62–90% dưới dạng thuốc không thay đổi)
Các định danh
Số đăng ký CAS
PubChem CID
IUPHAR/BPS
DrugBank
ChemSpider
Định danh thành phần duy nhất
KEGG
ChEBI
ChEMBL
Phối tử ngân hàng dữ liệu protein
ECHA InfoCard100.056.059
Dữ liệu hóa lý
Công thức hóa họcC8H11N5O3
Khối lượng phân tử225,21 g·mol−1
Mẫu 3D (Jmol)
Điểm nóng chảy256,5 °C (493,7 °F)
  (kiểm chứng)

Các tác dụng phụ thường gặp của thuốc bao gồm buồn nôntiêu chảy.[4] Tác dụng phụ nghiêm trọng tiềm ẩn bao gồm các vấn đề về thận và hạ tiểu cầu.[4] Cần thận trọng hơn trong việc sử dụng thuốc ở những người có chức năng gan hoặc thận kém.[4] Thuốc được coi là an toàn để sử dụng trong thai kỳ mà không có tác hại nào được phát hiện.[4][6] Chúng cũng có vẻ an toàn khi dùng trong giai đoạn cho con bú.[7][8] Aciclovir là một thuốc tương tự nucleic acid được tổng hợp từ guanosine.[4] Nó tác động bằng cách giảm sản xuất DNA của virus.[4]

Việc phát hiện ra aciclovir đã được công bố vào năm 1977.[9] Nó nằm trong danh sách các thuốc thiết yếu của Tổ chức Y tế Thế giới, tức là nhóm các loại thuốc an toàn nhất và hiệu quả nhất cần thiết trong một hệ thống y tế.[10] Chúng có sẵn như là một loại thuốc gốc và được bán trên thị trường dưới nhiều thương hiệu trên toàn thế giới.[11] Chi phí bán buôn từ năm 2014 đến năm 2016 là từ 0,03 đô la Mỹ đến 0,12 đô la Mỹ cho một liều thông thường qua đường miệng.[12][13] Chi phí của một quá trình điều trị điển hình ở Hoa Kỳ là dưới 25 đô la Mỹ.[7]

Chú thích