Dennis Viollet

Dennis Sydney Viollet (sinh ngày 20 tháng 9 năm 1933 – mất ngày 6 tháng 3 năm 1999) là cầu thủ bóng đá Anh từng chơi cho Manchester UnitedStoke City cũng như Đội tuyển bóng đá Anh.[1][2]

Dennis Viollet
Thông tin cá nhân
Tên đầy đủDennis Sydney Viollet
Ngày sinh(1933-09-20)20 tháng 9 năm 1933
Nơi sinhFallowfield, Manchester, Anh
Ngày mất6 tháng 3 năm 1999(1999-03-06) (65 tuổi)
Nơi mấtJacksonville, Florida, Hoa Kỳ
Vị tríHộ công
Sự nghiệp cầu thủ trẻ
NămĐội
1949–1953Manchester United
Sự nghiệp cầu thủ chuyên nghiệp*
NămĐộiST(BT)
1953–1962Manchester United259(159)
1962–1967Stoke City182(59)
1967–1968Baltimore Bays34(7)
1969Witton Albion8(2)
1969–1970Linfield
Tổng cộng483(227)
Sự nghiệp đội tuyển quốc gia
NămĐộiST(BT)
1960–1961Anh2(1)
Sự nghiệp quản lý
NămĐội
1971Crewe Alexandra
1974–1977Washington Diplomats
1978–1980New England Tea Men (trợ lý)
1980–1982Jacksonville Tea Men (trợ lý)
1983–1984Jacksonville Tea Men
1990–1995Jacksonville University
1995–1996Richmond Kickers
1997–1999Jacksonville Cyclones
*Số trận ra sân và số bàn thắng ở câu lạc bộ tại giải quốc gia

Sự nghiệm Câu lạc bộ

Manchester United

Dennis Viollet gia nhập Manchester United vào ngày 1 tháng 9 năm 1949. Ông đã trưởng thành từ lò đào tạo của United và thi đấu chuyên nghiệp vào năm 1950. Trận đấu đầu tiên của anh cho câu lạc bộ là ghi bàn vào lưới kình địch Newcastle cho United vào ngày 11 tháng 4 năm 1953. Ông là một tiền đạo hộ công thi đấu cùng với Tommy Taylor cho đội Babes Busby của năm những năm 1950. Ông là một nạn nhân trong Thảm họa hàng không München. Viollet đóng góp công sức lớn cho hai chức vô địch của United vào năm 1956 và năm 1957. Dennis Viollet đã ghi được 178 bàn trong 291 trận cho United. Ông là một cầu thủ nhanh nhẹn như chớp, kết hợp ăn ý và tận dụng chiều cao của Taylor để tạo thành một cặp tiền đạo tấn công tuyệt vời. Một trong những trận đấu hay nhất của ông vào ngày 26 tháng 9 năm 1956, khi United thi đấu vòng sơ loại đầu tiên Cúp C1 châu Âu trong trận lượt về gặp nhà vô địch Anderlecht của Bỉ, trong đó ông ghi được bốn bàn thắng trong chiến thắng 10-0 tại Maine Road.[3]

Sau khi hồi phục chấn thương trên vùng đầu do phải chịu đựng trong Thảm họa hàng không München, Viollet chứng tỏ giá trị của mình bằng khi ghi 32 bàn thắng trong 36 trận ở mùa giải 1959-1960, một kỷ lục cho Câu lạc bộ Manchester United.[4] Cũng trong mùa giải này, ông thi đấu hai trận cho Đội tuyển bóng đá Anh, trong một thất bại trước Đội tuyển Hungary và một chiến thắng trước Đội tuyển Luxembourg, trong đó anh ghi một bàn thắng. Vào tháng 1 năm 1962, Matt Busby đáng ngạc nhiên khi bán Viollet khi đó 28 tuổi cho Stoke City với giá 25 000 £. Cả sự nghiệp tại United ông đã ghi được 179 bàn thắng trong 293 lần ra sân cho United.[5]

Stoke City

Ông gia nhập đội bóng Stoke City được xây dựng bởi Huấn luyện viên Tony Waddington. Đội bóng này có các cầu thủ giàu kinh nghiệm như Stanley Matthews, Jackie Mudie và hai tài năng trẻ mới nổi đó là: John Ritchie và Eric Skeels [2] Việc ký kết với ông được xem là cuộc cách mạng của Stoke City trong việc ký kết với cầu thủ 28 tuổi Viollet mặc dù báo chí khẳng định ông chỉ chơi mùa giải cuối cùng tại sân Victoria Ground.[2] Ông ghi được năm bàn thắng vào cuối mùa giải 1961-62 có nghĩa là hy vọng được nhóm lên cho mùa giải sau 1962-1963.[2] Trong khi sáu trận không thắng được báo trước một sự khởi đầu nghèo nàn cho Đội bóng Stoke City, Viollet đã bắt đầu mùa giải khi ghi bốn bàn thắng vào lưới Charlton Athletic vào ngày 12 tháng 9.[2] Chiến thắng đó làm động lực để Stoke City có một chuỗi 18 trận bất bại, kết thúc bằng điểm với Leeds United vào ngày 15 tháng 12.[2] Mùa đông năm 1962-1963, thấy không có trận đấu chơi trong hai tháng và một khi bóng đá trở lại vào tháng ba thì Stoke City chỉ thua một trận trong 13 trận đấu tiếp theo của họ và giành được chức vô địch The Football League|Giải hạng hai Anh]] và Viollet ghi được 23 bàn thắng trong mùa giải này. Đội bóng Stoke City trở lại Giải hạng nhất sau mười năm vắng bóng và Tony Waddington quyết định chuyển Viollet đá ở hàng tiền vệ.[2] Ông đã chơi và ghi bàn trong trận chung kết Cúp liên đoàn Anh năm 1964 khi Stoke thua 4-3 bởi Leicester City. Ông tiếp tục chơi cho Stoke City cho đến mùa hè năm 1967, khi ông tuyên bố nghỉ hưu sau khi ghi được 66 bàn thắng trong 207 trận cho "Potters".[2] Ngay sau khi ông qua đời vào tháng 3 năm 1999, ông được vinh danh bởi Câu lạc bộ Stoke City khi đặt tên một đường phố ở gần Sân vận động Britannia với tên gọi 'Dennis Viollet Avenue ".[2]

Sự nghiệp cầu thủ cuối cùng

Một thời gian ngắn sau khi rời sân Victoria Ground, ông đã tham gia Đội bóng Baltimore Bays thuộc giải đấu North American Soccer League (1968–1984) ở Hoa Kỳ trong một mùa giải.[2] Khi trở về Anh, ông chơi cho Đội bóng không chuyên nghiệp Witton Albion, trước khi kết thúc sự nghiệp cầu thủ của mình, Ông đã gia nhập Đội bóng Linfield và giúp họ vô địch Giải đấu tại Ireland vào năm 1970. Sau khi hoàn thành sự nghiệp thi đấu của mình, ông làm huấn luyện viên tại Preston North End và Crewe Alexandra một thời gian ngắn vào năm 1971.[2]

Huấn luyện viên tại Hoa Kỳ

Năm 1978, Viollet đã được lựa chọn bởi cựu đồng đội tại United đó là Huấn luyện viên trưởng Noel Cantwell để làm trợ lý huấn luyện viên của Câu lạc bộ bóng đá New England Tea Men của Giải đấu North American Soccer League (1968–1984). Sau ba mùa giải trong khu vực Boston, đội bóng này di chuyển đến Jacksonville, Florida vào năm 1981, khi đó Viollet tiếp tục làm trợ lý huấn luyện viên nhưng cuối cùng ông cũng trở thành huấn luyện viên trưởng của đội bóng Jacksonville Tea Men của giải đấu NASL, ASL và United Soccer League.NASL, ASL and United Soccer League (1984–85). Trong năm 1990, Viollet đã tốt nghiệp trường Đại học Jacksonville Dolphins, nơi ông ở lại cho đến năm 1995. Đại học này thuộc phía Bắc Florida, cạnh tranh hàng năm ở giải Dennis Viollet Cup. Sau đó anh dẫn dắt Đội bóng USISL Richmond Kickers đến tham dự giải American Double năm 1995 (Đạt danh hiệu USISL Premier League và US Open Cup). Ông ở lại với Richmond trong 2 mùa giải, sau đó phục vụ như huấn luyện viên của Đội bóng Jacksonville Cyclones thuộc giải A-League trước khi qua đời vì bệnh ung thư vào ngày 6 tháng 3 năm 1999 khi đó ông được 65 tuổi tại nhà riêng của mình ở Jacksonville, Florida.[2]

Sự nghiệp thi đấu quốc tế

Ngày 22 tháng 5 năm 1960, vào cuối mùa giải sau khi lập kỷ lục ghi bàn của mình cho Manchester United, Viollet ra mắt Đội tuyển bóng đá Anh đầu tiên trong trận giao hữu thua 2-0 bởi Đội bóng Hungary tại Budapest. Ông ra sân lần thứ hai cho Đội tuyển Anh cũng là lần cuối cùng vào ngày 28 tháng 9 năm 1961, trong một trận đấu vòng loại World Cup 1962 tại sân vận động Wembley, trong đó anh ghi bàn trong chiến thắng 4-1 trước Đội tuyển Luxembourg.[6]

Cuộc sống cá nhân

Dennis Viollet sinh ra tại Fallowfield, Manchester vào tháng 9 năm 1933, là con út trong ba người con của ông Charles Sydney Viollet (1890-1961) và bà Hannah Viollet (1893-1992); ông có hai chị gái đó là Vera (sinh năm 1917) và Audrey(sinh năm 1930). Ông lớn lên tại thành phố Manchester.[7]

Ông kết hôn với bà Barbara Mavis Southern tại Giáo hội St Edmund tại Manchester vào năm 1951. Họ ly dị vào năm 1969. Dennis cưới Helen Greeph. Người vợ này, ông đã dành phần còn lại của cuộc đời mình để chung sống cho đến khi qua đời do bệnh ung thư não vào ngày 6 tháng 3 năm 1999. Con gái Rachel (sinh năm 1972) của Dennis và Helen đã trở thành số một trong những tay vợt của nước Anh khi cô lọt vào vòng thứ hai của Wimbledon năm 1996.[8][9] Trong suốt sự nghiệp quần vợt của cô, cô đã giành một chức vô địch đánh đơn ITF và một chức vô địch đánh đôi ITF.[10] Dennis cũng có bốn người con với người vợ đầu tiên bà Barbara đó là Stephanie (sinh năm 1951), Roger (sinh năm 1957), Deborah (sinh năm 1958) và Malcolm (sinh năm 1961).

Hình ảnh của Ông được nam diễn viên James David Julyan diễn trong phim về Thảm họa máy bay Munich được phát sóng trên kênh United của Đài truyền hình BBC.[11]

Thống kê sự nghiệp

Sự nghiệp cầu thủ

Câu lạc bộMùa giảiLeagueFA CupLeague CupEuropeGiải khác[A]Tổng cộng
HạngSố trậnSố bàn thắngSố trậnSố bàn thắngSố trậnSố bàn thắngSố trậnSố bàn thắngSố trậnSố bàn thắngSố trậnSố bàn thắng
Manchester United1952–53First Division310000000031
1953–54First Division2911100000003011
1954–55First Division3420300000003720
1955–56First Division3420110000003520
1956–57First Division2716500069113926
1957–58First Division2216330064103223
1958–59First Division3721100000003821
1959–60First Division3632300000003932
1960–61First Division2415100210002616
1961–62First Division13700000000137
Tổng cộng25915918421131321294178
Stoke City1961–62Second Division13500000000135
1962–63Second Division3723101000003923
1963–64First Division3210326100004113
1964–65First Division3413323100004016
1965–66First Division32610510000377
1966–67First Division32210100000342
Tổng cộng1825994163000020766
Baltimore Bays1967NPSL124124
1968NASL223223
Tổng cộng347347
Tổng sự nghiệp475225278184131321535251

Sự nghiệp huấn luyện viên

Đội bóngNgày đếnNgày điThống kê
Số trậnSố trận thắngSố trận hòaSố trận thuaTỷ lệ % chiến thắng
Crewe AlexandraNgày 1 tháng 8 năm 1971Ngày 1 tháng 11 năm 1971&000000000000001500000015&00000000000000040000004&00000000000000020000002&000000000000000900000090&000000000000002667000026,67

Danh hiệu

Manchester United
Stoke City

Tham khảo thêm

Liên kết ngoài

Thành tích
Tiền nhiệm:
Bill Foulkes
Đội trưởng Manchester United
1959-1960
Kế nhiệm:
Maurice Setters
🔥 Top keywords: Đài Truyền hình Kỹ thuật số VTCTrang ChínhGiỗ Tổ Hùng VươngTrương Mỹ LanĐặc biệt:Tìm kiếmHùng VươngVương Đình HuệUEFA Champions LeagueKuwaitChiến dịch Điện Biên PhủFacebookĐài Truyền hình Việt NamTrần Cẩm TúĐội tuyển bóng đá quốc gia KuwaitGoogle DịchViệt NamCúp bóng đá U-23 châu ÁCúp bóng đá U-23 châu Á 2024Real Madrid CFBảng xếp hạng bóng đá nam FIFACleopatra VIITô LâmTim CookNguyễn Phú TrọngHồ Chí MinhHai Bà TrưngManchester City F.C.VnExpressChủ tịch nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt NamNguyễn Ngọc ThắngĐền HùngCúp bóng đá trong nhà châu Á 2024Võ Văn ThưởngOne PieceLịch sử Việt NamCuộc đua xe đạp toàn quốc tranh Cúp truyền hình Thành phố Hồ Chí Minh 2024Phạm Minh ChínhTikTokĐinh Tiên Hoàng