Sở Hùng Cừ

Sở Hùng Cừ (chữ Hán: 熊渠, trị vì 887 TCN-877 TCN), là vị vua thứ chín của nước Sở - chư hầu nhà Chu trong lịch sử Trung Quốc.

Sở Hùng Cừ
楚熊渠
Vua chư hầu Trung Quốc
Vua nước Sở
Trị vì887 TCN - 877 TCN
Tiền nhiệmSở Hùng Dương
Kế nhiệmSở Hùng Chí
Thông tin chung
Mất877 TCN
Trung Quốc
Hậu duệSở Hùng Khang
Sở Hùng Chí
Sở Hùng Duyên
Tên thật
Hùng Cừ (熊渠)
Chính quyềnnước Sở
Thân phụSở Hùng Dương

Ông là con của Sở Hùng Dương, vua thứ 8 của nước Sở. Năm 887 TCN, Hùng Dương qua đời, Hùng Cừ lên nối ngôi.

Thời Sở Hùng Cừ tương đương với Chu Di vương, nhà Chu bắt đầu suy yếu, chư hầu không vào triều kiến, đánh lẫn nhau. Hùng Cừ ổn định dân cư vùng Giang Hán rồi mang quân đánh sang các vùng lân cận, mở mang đất đai ra Dương Việt đến đất Ngạc. Ông xưng vương và phong cho người con trưởng là Hùng Vô Khang làm Câu Nghi Vương, người con thứ là Hùng Chí Hồng làm Ngạc Vương và người con út là Hùng Chấp Tỳ là Việt Chương Vương[1]. Nước Sở khống chế thượng du sông Trường Giang.

Bấy giờ Chu Công[2] có câu nói: "Nhung Địch thị ưng, Kinh Thư thị trừng" tức quân Nhung Địch phải dẹp yên, quân Kinh Thư - tức quân nước Sở - phải trừng phạt" là ý muốn dẹp nước Sở trong giai đoạn này.

Năm 878 TCN, Chu Lệ vương lên ngôi, là người hung bạo. Hùng Cừ sợ Chu Lệ vương đánh Sở nên từ bỏ tước vương[1].

Năm 877 TCN, Sở Hùng Cừ mất. Ông làm vua được 10 năm. Do con trưởng Hùng Vô Khang mất sớm nên con thứ là Hùng Chí Hồng lên nối ngôi.

Xem thêm

Tham khảo

Chú thích

Sở Hùng Cừ
Mất: , 877 TCN
Tước hiệu
Tiền nhiệm
Cha: Sở Hùng Dương
Vua nước Sở
887 TCN877 TCN
Kế nhiệm
Sở Hùng Chí