Vùng Tự nhiên và Văn hóa-Lịch sử của Kotor

Vùng Tự nhiên và Văn hóa-Lịch sử của Kotor là một di sản thế giới tại Montenegro, được công nhận vào năm 1979.[1]. Nó bao gồm các thị trấn cổ của Kotor, những Thành lũy của Kotor[2] và các khu vực xung quanh bên trong vịnh Kotor.

Vùng Tự nhiên và Văn hóa-Lịch sử của Kotor
Di sản thế giới UNESCO
Cảnh quan tại Kotor
Vị tríKotor, Montenegro
Bao gồm
  • Kotor
  • Thành lũy của Kotor
  • Risan
  • Perast
  • Sveti Đorđe
  • Đức Mẹ của Đá
Tiêu chuẩnVăn hóa: (i), (ii), (iii), (iv)
Tham khảo125ter
Công nhận1979 (Kỳ họp 3)
Mở rộng2012, 2015
Bị đe dọa1979 - 2003
Diện tích14.600 ha (36.000 mẫu Anh)
Vùng đệm36.491 ha (90.170 mẫu Anh)
Tọa độ42°29′B 18°42′Đ / 42,483°B 18,7°Đ / 42.483; 18.700
Vùng Tự nhiên và Văn hóa-Lịch sử của Kotor trên bản đồ Montenegro
Vùng Tự nhiên và Văn hóa-Lịch sử của Kotor
Vị trí của Vùng Tự nhiên và Văn hóa-Lịch sử của Kotor tại Montenegro

Mô tả

Phố cổ Kotor

Thị trấn cổ Kotor nằm trong thành lũy và là một thị trấn có cảnh quan thời Trung Cổ được bảo tồn và phục hồi tốt với các tòa nhà đáng chú ý bao gồm Nhà thờ Thánh Tryphon được xây dựng vào năm 1166.

Thị trấn bị thiệt hại nặng nề sau trận động đất ngày 15 tháng 4 năm 1979 khiến nó bị liệt vào danh sách di sản thế giới bị đe dọa ngay trong năm đó. Sau quá trình phục hồi đáng kể thì nó đã được rút khỏi danh sách bị đe dọa vào năm 2003.

Thành lũy của Kotor

Các công sự của thị trấn bao gồm một hệ thống các tòa nhà quân sự phòng thủ để bảo vệ thị trấn Kotor thời Trung Cổ. Chúng bao gồm các bức tường thành phố với các cổng và pháo đài, thành lũy leo lên núi, lâu đài của Thánh Gioan và các công trình phụ trợ. Trong khi một số cấu trúc có từ thời La Mã và Byzantine thì hầu hết các công sự đã được xây dựng trong thời cai trị của Cộng hòa Venezia. Sau đó, một số sửa đổi đã được thực hiện bởi người Áo. Các công sự là khía cạnh quan trọng nhất của Di sản thế giới này.

Vùng Kotor

Khu vực được bao gồm trong danh sách di sản thế giới là phần bên trong của vịnh Kotor (qua eo biển Verige) với những ngọn núi và thị trấn xung quanh, đặc biệt là hại thị trấn Risan và Perast cùng hai đảo nhỏ Sveti Đorđe, Đức Mẹ của Đá.

Bảo tồn

Ngoài những thiệt hại do động đất gây ra, di sản này còn phải đối mặt với một số đe dọa khác. Cấp bách nhất chính là đe dọa từ tác động của con người khi một số định hướng phát triển đô thị được cho là không phù hợp với mục tiêu bảo tồn. Một dự án được đề xuất là Cầu Verige nối hai mũi đất Thánh Nedjelja và Opatovo tạo điều kiện cho tuyến đường cao tốc Adriatic hiện đang sử dụng phà để qua vịnh được thông suốt.[1] Khi địa điểm này được ghi vào năm 1979, nó đã được đánh giá dựa trên các giá trị văn hóa; Báo cáo của UNESCO năm 2008 cũng đề nghị xem xét giá trị nổi bật của nó như là một cảnh quan văn hóa của người Hồi giáo.[3]

Hình ảnh

Chú thích