Vườn quốc gia Manovo-Gounda St. Floris

Vườn quốc gia Manovo-Gounda St.Floris là một vườn quốc gia nằm ở tỉnh Bamingui-Bangoran của Cộng hòa Trung Phi, gần biên giới với Tchad. Nó được UNESCO công nhận là Di sản thế giới từ năm 1998 do sự đa dạng sinh học cùng sự hiện diện của nhiều loài động vật quý hiếm đáng chú ý như Tê giác đen, Voi châu Phi, Báo săn Sudan, Báo châu Phi, Linh dương trán đỏ, Trâu rừng châu Phi, Sư tử Tây Phi, Hươu cao cổ Kordofan cùng một loạt các loài chim mặt nước ở vùng đất ngập nước phía bắc vườn quốc gia. Khu vực này bị liệt vào danh sách di sản thế giới bị đe dọa do một loạt các loài động vật quý hiếm bị giết hoặc đã bị xóa sổ. Đáng kể nhất là loài Tê giác đen Tây Phi, một loài bản địa của Cộng hòa Trung Phi đã bị tuyệt chủng từ năm 2011.

Vườn quốc gia Manovo-Gounda St. Floris
Vị tríCộng hòa Trung Phi
Diện tích17.400 km²
Thành lập1979
LoạiThiên nhiên
Tiêu chuẩnix, x
Đề cử1988
Số tham khảo475
Quốc gia Trung Phi
VùngChâu Phi
Bị đe dọa1997–nay

Địa lý

Vườn quốc gia này bao gồm phần lớn diện tích phía đông của Bamingui-Bangoran ở phía bắc Cộng hòa Trung Phi. Nó có biên giới quốc tế với Tchad bởi sông Aouk (Bahr) và Kameur. Ranh giới phía đông của vườn quốc gia là sông Vakaga còn phía tây là sông Manovo còn phía nam là Khối núi Bongo. Nó nằm cách thị trấn N'Délé khoảng 40 km về phía đông. Đường Ndéle-Birao băng qua vườn quốc gia.

Đọc thêm

  • Barber, K., Buchanan, S. & Galbreath, P. (1980). Một khảo sát sinh thái của Vườn quốc gia St Floris, Cộng hòa Trung Phi. IPAD, Cục Công viên Quốc gia Hoa Kỳ, Washington D.C.
  • Buchanan, S. & Schacht, W. (1979). Các cuộc điều tra sinh thái trong Vườn quốc gia Manovo-Gounda-St Floris ISBN B0007AWI2G. Ministre des Eaux, Forêts, Chasses et Pêches, Bangui. CAR
  • CAR (1987). Đề cử Vườn quốc gia Manovo-Gounda-St Floris vào Danh sách Di sản thế giới. Ministre du Tourisme, des Eaux, Forêts, Chasses et Pêches, Bangui. Cộng hòa Trung Phi.
  • CAR (1992). Sauvegarde de Manovo-Gounda St Floris. Patrimoine Mondial. Report of the Haut Commissaire de la Zone Franche Ecologique to UNESCO.
  • Douglas-Hamilton, I., Froment, J., & Doungoubé, G. (1985). Aerial survey of wildlife in the North of the Central African Republic. Report to CNPAF, WWF, IUCN, UNDP and FAO.
  • IUCN, (1988). Đề cử Di sản thế giới - Đánh giá. Báo cáo từ WWF.
  • IUCN/WWF Project 3019. Nghiên cứu và Bảo tồn Voi, Cộng hòa Trung Phi.
  • IUCN (1997) State of Conservation of Natural World Heritage Properties. Report prepared for the World Heritage Bureau, 21st session, UNESCO, Paris. 7pp.
  • Loevinsohn, M. (1977). Analyse des Résultats de Survol Aérien 1969/70. CAF/72/010 Document de Travail No.7. FAO, Rome.
  • Loevinsohn, M.,Spinage, C. & Ndouté, J. (1978). Analyse des Résultats de Survol Aérien 1978. CAF/72/010 Document de Travail No.10. FAO, Rome.
  • Pfeffer, P. (1983). Un merveilleux sanctuaire de faune Centrafricain: le parc national Gounda-Manovo-St.Floris. Balafon, 58. Puteaux, France.
  • Spinage, C. (1976). Etudes Préliminaires du Parc National de Saint-Floris. CAF/72/010. FAO Rome.
  • Spinage, C.(1981). Résumé des Aires de Faune Protégées et Proposées pour être Protégées. CAF/78/006 Document de terrain No.2. FAO, Rome.
  • Spinage, C. (1981). Some faunal isolates of the Central African Republic. African Journal of Ecology 19(1-2): 125-132.
  • Temporal, J-L. (1985). Rapport Final d'Activités dans le Parc National Manovo-Gounda-St Floris. Rapport du projet. Fonds d'Aide et Coopération.
  • Ủy ban Di sản thế giới UNESCO (1997). Báo cáo từ Kỳ họp thứ 20 của Ủy ban Di sản thế giới, Paris.
  • Ủy ban Di sản thế giới UNESCO (1998). Báo cáo từ Kỳ họp thứ 21 của Ủy ban Di sản thế giới, Paris.
  • Ủy ban Di sản thế giới UNESCO (2001). Báo cáo từ Kỳ họp thứ 24 của Ủy ban Di sản thế giới, Paris.
  • Ủy ban Di sản thế giới UNESCO (2002). Báo cáo từ Kỳ họp thứ 25 của Ủy ban Di sản thế giới, Paris

Liên kết ngoài