Đội tuyển bóng đá quốc gia Maroc

Đội tuyển bóng đá quốc gia Maroc,[a] có biệt danh là "Những chú sư tử Atlas", đại diện cho Maroc trong các cuộc thi bóng đá nam quốc tế. Đội được kiểm soát bởi Liên đoàn bóng đá Hoàng gia Maroc, còn được gọi là FRMF. Màu sắc của đội là đỏ và xanh lá cây. Đội là thành viên của cả FIFALiên đoàn bóng đá châu Phi (CAF).

Maroc
Huy hiệu áo/huy hiệu Hiệp hội
Biệt danhLions de l'Atlas
(Sư tử Atlas)
Hiệp hộiLiên đoàn bóng đá Hoàng gia Maroc (FRMF)
Liên đoàn châu lụcCAF (Châu Phi)
Liên đoàn khu vựcUNAF (Bắc Phi)
Huấn luyện viên trưởngWalid Regragui
Đội trưởngRomain Saïss
Thi đấu nhiều nhấtNoureddine Naybet (115)[1]
Ghi bàn nhiều nhấtAhmed Faras (36)[1]
Sân nhàKhác nhau
Mã FIFAMAR
Áo màu chính
Áo màu phụ
Hạng FIFA
Hiện tại 13 Giữ nguyên (21 tháng 12 năm 2023)[2]
Cao nhất10 (4.1998)
Thấp nhất95 (9.2010)
Hạng Elo
Hiện tại 17 Tăng 24 (30 tháng 11 năm 2022)[3]
Cao nhất17 (12.1998)
Thấp nhất81 (5.2013)
Trận quốc tế đầu tiên
(Không chính thức)
Pháp Pháp B 2–1  Maroc
(22 tháng 12 năm 1928)
(Chính thức)
 Maroc 3–3 Iraq 
(Liban; 19 tháng 10 năm 1957)
Trận thắng đậm nhất
 Maroc 13–1 Ả Rập Xê Út 
(Maroc; 6 tháng 9 năm 1961)
Trận thua đậm nhất
 Hungary 6–0 Maroc 
(Tokyo, Nhật Bản; 11 tháng 10 năm 1964)
Giải thế giới
Sồ lần tham dự6 (Lần đầu vào năm 1970)
Kết quả tốt nhấtHạng tư (2022)
Cúp bóng đá châu Phi
Sồ lần tham dự19 (Lần đầu vào năm 1972)
Kết quả tốt nhấtVô địch (1976)
Arab Cup
Sồ lần tham dự4 (Lần đầu vào năm 1998)
Kết quả tốt nhấtVô địch (2012)
African Nations Championship
Sồ lần tham dự4 (Lần đầu vào năm 2014)
Kết quả tốt nhấtVô địch (2018, 2020)
Thành tích huy chương
Bóng đá nam
Đại hội Thể thao Địa Trung Hải
Huy chương vàng – vị trí thứ nhấtCasablanca 1983
Huy chương vàng – vị trí thứ nhấtMersin 2013
Huy chương đồng – vị trí thứ baAthens 1991
Huy chương đồng – vị trí thứ baTarragona 2018
Huy chương đồng – vị trí thứ baOran 2022
Đại hội Thể thao Liên Ả Rập
Huy chương vàng – vị trí thứ nhấtCasablanca 1961
Huy chương vàng – vị trí thứ nhấtDamascus 1976
Huy chương bạc – vị trí thứ haiRabat 1985
Đại hội Đoàn kết Hồi giáo
Huy chương vàng – vị trí thứ nhấtIndonesia 2013
Huy chương bạc – vị trí thứ haiẢ Rập Xê Út 2005
Websitefrmf.ma

Trên bình diện quốc tế, Maroc đã vô địch Cúp bóng đá châu Phi 1976, hai lần vô địch Giải vô địch các quốc gia châu Phi và một lần vô địch FIFA Arab Cup. Đội đã có sáu lần tham dự Giải vô địch bóng đá thế giới.[4] Đội đã làm nên lịch sử vào năm 1986, khi là đội tuyển quốc gia châu Phi đầu tiên đứng đầu một bảng tại World Cup và lần đầu tiên lọt vào vòng loại trực tiếp, vòng 16 đội. Tuy nhiên, đội thua Tây Đức với tỷ số 0–1.

Maroc đã thách thức mọi kỳ vọng tại Giải vô địch bóng đá thế giới 2022, đứng đầu bảng đấu có đương kim á quân Croatia và đánh bại các đội có thứ hạng cao như Bỉ, Tây Ban NhaBồ Đào Nha. Do đó, họ trở thành quốc gia châu Phi đầu tiên lọt vào bán kết và là đội thứ ba từng lọt vào bán kết không thuộc UEFA hoặc CONMEBOL (sau Hoa Kỳ vào năm 1930Hàn Quốc vào năm 2002). Họ đã bị loại bởi đương kim vô địch và á quân sau đó Pháp, và xếp thứ tư, thành tích cao nhất từ ​​​​trước đến nay của họ.

Những chú sư tử Atlas được xếp hạng 10 trong Bảng xếp hạng thế giới của FIFA vào tháng 4 năm 1998. Đội được FIFA xếp hạng là đội tuyển quốc gia hàng đầu châu Phi trong ba năm liên tiếp, từ 1997 đến 1999. Tính đến tháng 12 năm 2022, Maroc trở thành đội tuyển quốc gia hạng 11 trên thế giới.[5]

Lịch sử

Thời kỳ trước độc lập

Đội tuyển bóng đá quốc gia Maroc năm 1942 với huyền thoại Larbi Benbarek (1917–1992)

Đội tuyển quốc gia Maroc được thành lập vào năm 1928 và chơi trận đầu tiên vào ngày 22 tháng 12 năm đó trước đội B của Pháp, để thua với tỉ số 1–2. Đội này được thành lập bởi những cầu thủ xuất sắc nhất của LMFA (người định cư hoặc người bản địa), đã tích cực tham gia các trận giao hữu với các đội Bắc Phi khác như đội của Algérie và Tunisia. Các hiệp hội gồm các câu lạc bộ định cư và các cầu thủ bóng đá địa phương, ngoài việc có chức vô địch của riêng họ, đã đụng độ với nhau trong một giải đấu mà Maroc đã vô địch nhiều lần, chẳng hạn như vào các năm 1948–1949.

LMFA cũng đối đầu với một số đội câu lạc bộ như NK Lokomotiva Zagreb vào tháng 1 năm 1950, cũng như France A và France B. Đối đầu với France A, LMFA đã hòa 1–1 tại Casablanca vào năm 1941.

Vào ngày 9 tháng 9 năm 1954, một trận động đất xảy ra ở vùng Orléansville của Algérie (nay là Chlef), gây ra sự tàn phá cho thành phố và cái chết của hơn 1.400 người. Ngày 7 tháng 10 năm 1954, Liên đoàn bóng đá Pháp và người dân Maghreb đã tổ chức một trận đấu từ thiện nhằm gây quỹ cho các gia đình nạn nhân của sự kiện thảm khốc. Trong trận đấu được tổ chức tại Parc de PrincesParis, một đội gồm người Maroc, người Algérie và người Tunisia thi đấu với đội tuyển quốc gia Pháp. Được dẫn dắt bởi ngôi sao Larbi Benbarek, tuyển Maghreb đã giành chiến thắng 3–2, một tháng trước cuộc tấn công của Toussaint Rouge bởi Mặt trận Giải phóng Quốc gia Algérie đánh dấu sự khởi đầu của Chiến tranh Algérie.

Sự khởi đầu của Maroc (1955–1963)

Mohamed Massoun (1912–1983) huấn luyện viên Maroc vào những năm 1960

Năm 1955, Liên đoàn bóng đá Hoàng gia Maroc được thành lập, khi kết thúc chế độ bảo hộ Maroc của Pháp, tồn tại từ năm 1912.

Vào ngày 19 tháng 10 năm 1957, tại Đại hội Thể thao Liên Ả Rập lần thứ 2 ở Liban, Maroc ra mắt với tư cách là một quốc gia độc lập trước Iraq, hòa 3–3 tại Sân vận động Thành phố Thể thao Camille Chamoun. Tại giải đấu, Maroc đã có trận thắng đầu tiên trong lịch sử trước Libya với tỉ số 5–1, sau đó đánh bại Tunisia 3–1 để vào bán kết. Sau trận hòa 1–1 với Syria, các lá thăm được bốc để quyết định đội nào sẽ vào chung kết, và Syria là đội được chọn. Maroc rút lui khỏi trận play-off tranh hạng ba với Liban và đứng thứ tư chung cuộc.[6]

Từ năm 1957 đến năm 1958, Maroc tổ chức nhiều trận giao hữu với đội Mặt trận Giải phóng Quốc gia, đại diện của Algérie trước khi nước này giành độc lập vào năm 1958. Năm 1959, đội lần đầu tiên tham gia vòng loại của một giải đấu quốc tế, vòng loại môn bóng đá nam Thế vận hội Mùa hè 1960 tại Roma. Được xếp cùng bảng với Tunisia và Malta, Maroc đứng thứ hai nhờ hiệu số bàn thắng bại và không thể đi tiếp. Cùng năm đó, Liên đoàn bóng đá Maroc gia nhập FIFA.

Năm 1960, Maroc lần đầu tiên tham dự vòng loại World Cup. Ở vòng đầu tiên, Maroc thắng trận lượt đi với tỉ số 2–1 trước Tunisia, nhưng lại để thua 1–2 ở trận lượt về. Hòa 3–3 sau 2 lượt trận, hai đội bước vào trận play-off được tổ chức ở Palermo, Ý nhưng vẫn hòa, vì vậy tung đồng xu được sử dụng để xác định đội đi tiếp. Maroc đã giành chiến thắng và sau đó đánh bại Ghana với tỷ số chung cuộc 1–0 để lọt vào vòng play-off liên lục địa. Maroc thua chung cuộc 2–4 sau 2 lượt trận trước Tây Ban Nha, do đó không thể vượt qua vòng loại để góp mặt tại World Cup 1962.

Năm 1961, Maroc tổ chức Đại hội Thể thao Liên Ả Rập và vô địch giải đấu, thắng cả năm trận của mình. Trận đấu thứ ba gặp Ả Rập Xê Út, là chiến thắng đậm nhất từ ​​​​trước đến nay của Maroc với tỉ số 13–1.[7] Đội cũng giành được hai chiến thắng đầu tiên trước một đội châu Âu, đánh bại Đông Đức 2–1 và 2–0.

Năm 1963, Maroc tiến gần đến vòng loại cho Cúp bóng đá châu Phi. Trong trận play-off quyết định với Tunisia, đội đã nhận thất bại 1–4 tại Tunis và thắng 4–2 trên sân nhà, qua đó bị loại với tổng tỉ số 5–6. Tại Đại hội thể thao Địa Trung Hải ở Napoli năm 1963, đội cán đích thứ tư sau thất bại 2–1 trong trận tranh hạng ba trước đội dự bị của Tây Ban Nha.[8]

Lần đầu tiên xuất hiện trong các giải đấu quốc tế (1963–1976)

Maroc đối đầu Hà Lan năm 1964

Maroc lần đầu tiên tham dự vòng chung kết của một giải đấu quốc tế tại Thế vận hội Tokyo 1964. Vượt qua vòng loại dưới sự dẫn dắt của huấn luyện viên Mohamed Massoun, Maroc được xếp vào nhóm ba đội do Triều Tiên rút lui. Maroc thua cả hai trận trước Hungary (0–6, trận thua đậm nhất của đội) và Nam Tư (1–3, mặc dù đã dẫn trước ở phút thứ hai nhờ công của Ali Bouachra).

Năm 1966, Hiệp hội bóng đá Maroc gia nhập Liên đoàn bóng đá châu Phi và có thể tham gia các giải đấu do CAF tổ chức.

Tại vòng loại cho Thế vận hội Mùa hè 1968, Maroc đã từ chối thi đấu với Israel, và cuối cùng bị thay thế bởi Ghana.

Năm 1968 và 1969, đội tham dự vòng loại World Cup 1970 tại Mexico. Đội đã thắng Sénégal (1–0) trong trận ra mắt và hòa Tunisia. Ở vòng cuối cùng của vòng loại gặp SudanNigeria, Maroc giành được 5 điểm, xếp trên Nigeria và lần đầu tiên lọt vào vòng chung kết của một giải vô địch thế giới. Ngay sau đó, Maroc thua trận play-off quyết định suất vào vòng chung kết Cúp bóng đá châu Phi 1970 trước Algérie.

Do đó, Maroc đã trở thành đội tuyển quốc gia châu Phi đầu tiên đủ điều kiện tham dự giải vô địch thế giới sau khi thi đấu ở một giải đấu loại trực tiếp. Maroc do huấn luyện viên Nam Tư Blagoje Vidinić dẫn dắt, bao gồm toàn bộ các cầu thủ ở giải đấu Maroc, trong đó có Driss Bamous và Ahmed Faras.

Vào ngày 3 tháng 6 năm 1970, trong trận đấu với Tây Đức, Maroc đã bất ngờ mở tỷ số bằng bàn thắng ở phút thứ 21 của trận đấu do công của Houmane Jarir. Tuy nhiên, trong hiệp hai, Tây Đức đã ghi hai bàn nhờ công của Uwe SeelerGerd Müller, qua đó lội ngược dòng giành chiến thắng 2–1. Những chú sư tử Atlas sau đó có trận đấu với Peru. Lần này, Maroc để thủng lưới ba bàn sau mười phút và thua chung cuộc 0–3. Vào ngày 11 tháng 6 năm 1970, Maroc đã bị loại sau khi hòa Bulgaria 1–1, với bàn thắng trong trận đấu thứ sáu mươi của Maouhoub Ghazouani. Đó là điểm đầu tiên mà một đội tuyển quốc gia châu Phi giành được tại World Cup.[9]

Tại vòng loại Cúp bóng đá châu Phi 1972, Những chú sư tử Atlas đã đánh bại Algerié, sau đó họ chạm trán Ai Cập, để thua 0–3 ở trận lượt đi nhưng thắng 3–2 ở lượt về, qua đó có lần đầu tiên vượt qua vòng loại cho vòng chung kết của giải đấu cấp châu lục. Ở vòng bảng, họ có ba trận hòa 1–1 trước Congo, SudanZaire, bị loại ngay từ vòng đầu tiên. Cả ba bàn thắng của Maroc đều do công của Ahmed Faras.

Vòng loại Thế vận hội Mùa hè 1972, Maroc ra mắt ở Bảng A với trận hòa không bàn thắng trước Hoa Kỳ, sau đó thua 0–3 trước chủ nhà Tây Đức và đánh bại Malaysia 6–0 với cú hat-trick của Faras, qua đó lọt vào vòng thứ hai. Do thất bại trước Liên Xô (0–3), Đan Mạch (1–3) và Ba Lan (0–5), đội đã bị loại khỏi giải đấu, xếp cuối bảng.[10] Cho đến nay, kết quả này vẫn là thành tích tốt nhất của Những chú sư tử Atlas tại giải bóng đá Olympic.

Tại vòng loại World Cup 1974, Maroc đã xuất sắc vượt qua 3 vòng loại trước khi lọt vào vòng chung kết cùng với ZambiaZaire. Để thua 0–4 trước Zambia ở lượt đi, Maroc đã lội ngược dòng ở lượt về, đánh bại chính đối thủ với tỷ số 2–0 trên sân nhà. Sau đó, họ tiếp Zaire trong trận thứ ba nhưng để thua 0–3, để thủng lưới cả ba bàn trong hiệp hai, với việc Faras rời sân vì chấn thương. Maroc đã đệ đơn kháng cáo, cố gắng để trận đấu được tổ chức lại, nhưng đã bị FIFA bác bỏ yêu cầu. Để phản đối, Maroc đã rút lui khỏi vòng loại khiến Những chú sư tử Atlas bỏ lỡ trận đấu cuối cùng trên sân nhà với Zaire. FIFA đã trao cho Zaire chiến thắng 2–0, qua đó đội tuyển này có lần đầu vượt qua vòng loại của một kỳ World Cup. Vì lý do tương tự, Maroc cũng quyết định không tham dự vòng loại Cúp bóng đá châu Phi 1974.

Năm 1974, Maroc chỉ chơi hai trận, đều gặp Algérie, giành chiến thắng 2–0 và hòa 0–0. Maroc sau đó tiếp tục tham dự các giải đấu thường xuyên của FIFA và CAF, đủ điều kiện tham dự Cúp bóng đá châu Phi 1976 khi loại Ghana ở vòng cuối cùng, nhưng không đủ điều kiện tham dự Thế vận hội Mùa hè 1976 vì bị Nigeria loại.

Giữa những thành công và thất bại (1976–1986)

Maroc, do Virgil Mărdărescu người Romania huấn luyện và Faras làm đội trưởng, đã lên đỉnh châu lục tại Cúp bóng đá châu Phi 1976, trong lần thứ hai tham gia giải đấu. Ahmed Makrouh đã ghi bàn thắng trong trận đấu cuối cùng để gỡ hòa 1–1, giúp Maroc có chiếc cúp đầu tiên và cho đến nay là chiếc cúp duy nhất trong lịch sử.[11]

Sau khi không đủ điều kiện tham dự Giải vô địch bóng đá thế giới 1974, đội cũng không lọt vào vòng chung kết năm 1978 và năm 1982. Tại Cúp bóng đá châu Phi 1978, đội bị loại ngay từ vòng đầu tiên, trong khi tại Cúp bóng đá châu Phi 1980, đội giành vị trí thứ ba khi đánh bại Ai Cập với tỷ số 2–0.[12] Sau đó, đội vô địch Thế vận hội Địa Trung Hải 1983 trên sân nhà với chiến thắng 3–0 trong trận chung kết trước Thổ Nhĩ Kỳ B.[13]

Maroc không đủ điều kiện tham dự Cúp bóng đá châu Phi 19821984. Tại Cúp bóng đá châu Phi 1986, đội về đích ở vị trí thứ tư, bị Bờ Biển Ngà đánh bại với tỉ số 3–2 trong trận tranh hạng ba.[14]

Thế hệ vàng (1986–2000)

Zaki (C)
Bouyahyaoui
El Biyaz
Khalifa
Lamriss
El Haddaoui
Dolmy
Bouderbala
Khairi
Timoumi
Merry
Đội hình tiêu biểu Maroc tại FIFA World Cup 1986

Maroc vượt qua vòng loại Giải vô địch bóng đá thế giới 1986 diễn ra ở Mexico, và bất ngờ giành vị trí dẫn đầu trong bảng đấu có Bồ Đào Nha, AnhBa Lan, bao gồm hai trận hòa trước Anh và Ba Lan[15] cùng với chiến thắng 3–1 trước Bồ Đào Nha.[16]Tuy nhiên, họ đã bị Tây Đức loại trong gang tấc ở vòng loại trực tiếp đầu tiên nhờ bàn thắng của Lothar Matthäus một phút sau khi hết thời gian quy định. Maroc trở thành đội tuyển quốc gia châu Phi và Ả Rập đầu tiên vượt qua vòng đầu tiên của World Cup.[17]

Hai năm sau, Maroc góp mặt tại Cúp bóng đá châu Phi 1988 với tư cách là nước chủ nhà với nhiều kỳ vọng. Sau khi giành chiến thắng ở vòng đầu tiên, họ bị loại ở bán kết bởi Cameroon và đứng ở vị trí thứ 4 sau khi thua trận tranh hạng ba trước Algérie (1–1 sau 120 phút và 3–4 sau loạt sút luân lưu).

Việc không đủ điều kiện tham dự Giải vô địch bóng đá thế giới 1990 đã mở ra một thời kỳ khủng hoảng. Tại Cúp bóng đá châu Phi 1992, đội đã bị loại ngay từ vòng đầu tiên. Sau đó, đội không tham dự các giải đấu Cúp châu Phi 19941996. Tuy nhiên, đội đã đủ điều kiện tham dự World Cup 1994 tại Hoa Kỳ và giải đấu 1998 tại Pháp.[18][19]

Tại Cúp bóng đá châu Phi 1998, sau khi giành vị trí dẫn đầu trong bảng đấu của mình, Maroc đã bị loại ở tứ kết trước Nam Phi (thua 1–2).[20]

Những năm khó khăn (2004–2017)

Đội tuyển bóng đá quốc gia Maroc năm 2011

Maroc tham dự Cúp bóng đá châu Phi 2004, được xếp vào Bảng D. Đội đánh bại Nigeria 1–0, đánh bại Bénin 4–0[21] và hòa 1–1 với Nam Phi. Maroc giành quyền vào vòng loại trực tiếp, đối đầu với Algérie tại tứ kết. Đội thắng 3–1 trong hiệp phụ,[22] giành quyền vào bán kết và đánh bại Mali 4–0.[23] Đội để thua trận chung kết trước Tunisia với tỷ số 1–2, qua đó giành ngôi á quân của giải đấu.[24]

Năm 2012, đội giành chức vô địch Cúp bóng đá các quốc gia Ả Rập, đứng nhất bảng, đánh bại Iraq trong trận bán kết và Libya trong trận chung kết.[25]

Năm 2014, Maroc lần đầu tiên tham dự Giải vô địch các quốc gia châu Phi sau khi không vượt qua được vòng loại trong các mùa giải 2009 và 2011. Dưới sự dẫn dắt của huấn luyện viên Hassan Benabicha, Maroc đã không vượt qua được tứ kết sau khi để thua 3–4 trước Nigeria.[26] Đội đã giành quyền tham dự Giải vô địch các quốc gia châu Phi 2016, nhưng bị loại ở vòng bảng.[27]

Maroc đã tổ chức Giải vô địch các quốc gia châu Phi 2018, giành chức vô địch trên sân nhà, trở thành quốc gia Bắc Phi thứ ba giành được chức vô địch của giải đấu.[28][29][30]

Thế hệ vàng thứ hai (2017–nay)

Đội hình xuất phát của Maroc đối đầu với Iran tại Giải vô địch bóng đá thế giới 2018

Maroc trở lại World Cup sau 20 năm vắng bóng vào năm 2018.[31] Đội được bốc thăm vào Bảng B với các ứng cử viên vô địch của World Cup là Tây Ban NhaBồ Đào Nha, bên cạnh đó là Iran.[32] Trong trận mở màn gặp Iran, Maroc đã thi đấu hết mình nhưng để thua 0–1 ở những phút cuối trận do phản lưới nhà.[33] Trong trận đấu thứ hai, Maroc chạm trán Bồ Đào Nha và cũng thua 0–1 bởi bàn thắng của Cristiano Ronaldo.[34] Trong trận đấu cuối cùng tại vòng bảng với Tây Ban Nha, đội đã dẫn trước 2–1 nhưng không thể giữ được thành quả đó, bị đối thủ gỡ hòa 2–2.[35]

Bouftini
Boutouil
Namsaoui
El Moussaoui
Bemammer
Rahimi
Sadaoui
Hafidi
El Kaabi (C)
Đội hình xuất phát của Maroc đối đầu với Mali tại Chung kết Giải bóng đá vô địch các quốc gia châu Phi 2020, trận đấu họ thắng 2–0.

Maroc bước vào Giải vô địch các quốc gia châu Phi 2019 với sự tự tin cao độ và các cầu thủ khẳng định họ là ứng cử viên vô địch.[36][37] Tuy nhiên, bất chấp ba trận thắng liên tiếp ở vòng bảng, Maroc đã bị Bénin loại một cách đáng kinh ngạc ở vòng 16 đội.[38][39]

Tại Giải vô địch các quốc gia châu Phi 2020 ở Cameroon,[40] Maroc đã giành chức vô địch thứ hai trong lần tham dự trận chung kết thứ hai liên tiếp. Được chỉ huy bởi Ayoub El Kaabi, họ đánh bại Togo 1–0,[41] hòa Rwanda 0–0,[42] thắng Uganda 5–2,[43] thắng Zambia 3–1 ở tứ kết,[44] và thắng Cameroon 4–0 tại bán kết,[45] qua đó tiến vào chung kết gặp MaliYaoundé. Maroc giành chiến thắng với tỉ số 2–0, cả hai bàn thắng được ghi vào cuối hiệp hai do công của Soufiane Bouftini và Ayoub El Kaabi.[46] Maroc trở thành đội đầu tiên giành được hai danh hiệu liên tiếp.[47] Soufiane Rahimi tiếp tục được vinh danh là Cầu thủ xuất sắc nhất giải đấu sau màn trình diễn đáng kinh ngạc khi ghi tổng cộng 5 bàn thắng.[48]

Vào tháng 12 năm 2021, Maroc bắt đầu tham dự Cúp bóng đá các quốc gia Ả Rập 2021. Đội nằm ở bảng C cùng với Jordan, PalestineẢ Rập Xê Út. Maroc khởi đầu giải đấu với chiến thắng 4–0 trước Palestine,[49] sau đó đã vượt qua một Jordan có hàng phòng ngự chắc chắn cũng với chiến thắng 4–0.[50]Đội giành chiến thắng trong trận đấu cuối cùng tại bảng C với tỉ số 1–0 trước Ả Rập Xê Út.[51] Tuy nhiên, đội sau đó đã bị loại ở tứ kết khi thua Algérie ở loạt sút luân lưu.[52]

Sau khi dễ dàng đứng nhất bảng đấu của mình tại vòng loại Cúp bóng đá châu Phi 2021 bao gồm Mauritanie, BurundiCộng hòa Trung Phi, Maroc được xem là một trong những ứng cử viên vô địch giải đấu được tổ chức tại Cameroon.[53] Maroc rơi vào bảng E với Gabon, GhanaComoros. Đội đã thắng trận đầu tiên trước Ghana do Sofiane Boufal ghi bàn ở những phút cuối cùng của trận đấu.[54] Trong trận đấu thứ hai với Comoros, đội đã giành chiến thắng 2–0.[55] Trận đấu cuối cùng của đội tại vòng bảng gặp Gabon kết thúc với tỷ số hòa, giúp đội lọt vào vòng loại trực tiếp với vị trí nhất bảng.[56] Đội đã đánh bại Malawi 2–1 ở vòng 16 đội.[57] Đội bị loại ở tứ kết khi để thua 1–2 trước Ai Cập.[58]

Sau khi đủ điều kiện tham dự Giải vô địch bóng đá thế giới 2022,[59] Maroc được xếp vào Bảng F cùng với đương kim á quân Croatia, BỉCanada. Maroc không được kỳ vọng sẽ vượt qua vòng bảng, nhưng sau khi cầm hòa á quân Croatia 0–0 và gây bất ngờ khi thắng đội giành hạng ba ở giải đấu trước là Bỉ với tỷ số 2–0, đội đã tiếp tục giành chiến thắng 2–1 trước Canada để đứng nhất bảng và có lần đầu tiên lọt vào vòng 16 đội kể từ năm 1986.[60][61] Tại đây, đội xuất sắc hòa 0–0 với Tây Ban Nha sau 120 phút và bước vào loạt đá luân lưu. Thủ môn Yassine Bounou cản phá được hai quả phạt đền, và Achraf Hakimi thực hiện thành công quả phạt đền quyết định theo kiểu panenka giúp Maroc giành chiến thắng 3–0 sau 4 lượt sút để có lần đầu tiên vào tứ kết.[62] Đội tiếp tục tiến sâu vào bán kết với chiến thắng 1–0 trước Bồ Đào Nha. Tiền đạo Youssef En-Nesyri đã nhảy lên 2,78m (9ft1) để đánh đầu ghi bàn ấn định chiến thắng cho trận đấu.[63][64][65] Điều đó khiến Maroc trở thành đội tuyển châu Phi và Ả Rập đầu tiên giành quyền vào bán kết.[66][67]

Tuy nhiên, họ đã phải dừng chân ở bán kết khi đội để thua đương kim vô địch Pháp trong trận bán kết với tỷ số 0–2 vào ngày 14 tháng 12 năm 2022 tại Sân vận động Al BaytAl Khor, chấm dứt giấc mơ đi tiếp của Maroc.[68] Đội đối đầu với Croatia để tranh vị trí thứ ba vào ngày 17 tháng 12 tại Sân vận động Quốc tế KhalifaAl-Rayyan, một trận tái đấu giữa hai đội sau khi đã gặp nhau tại vòng bảng với tỷ số hoà.[69] Tuy nhiên, Maroc đã nhận thất bại với tỷ số 1–2 và kết thúc chiến dịch World Cup 2022 ở vị trí thứ tư chung cuộc.[70] Đội sẽ tiếp tục quyên góp toàn bộ thu nhập từ World Cup của họ từ giải đấu cho các tổ chức từ thiện ở Maroc nhằm giúp đỡ những người nghèo đói ảnh hưởng đến trẻ em và các gia đình trong nước.[71]

Sân vận động

Vào thời Đế chế Cherifian, sân vận động Philip là sân vận động lớn nhất ở Maroc. Sức chứa của nó là 25.000 chỗ ngồi. Sau khi đất nước giành được độc lập, sân sau đổi tên thành Stade d'honneur de Casablanca (được người dân Casablanca đặt biệt danh là "Nhà tài trợ"). Sân vận động chủ yếu được sử dụng bởi đội tuyển Maroc cũng như hai câu lạc bộ chính của Casablanca: Wydad AC và Raja CA. Sau đó, sân vận động đã trải qua một cuộc cải tạo lớn để có thể tổ chức Thế vận hội Địa Trung Hải năm 1983 tại Casablanca vào cuối những năm 1970. Nó mở cửa trở lại vào năm 1983 với tên hiện tại, Sân vận động Mohammed V, và sau đó có 80.000 chỗ ngồi trước khi bị giới hạn ở 67.000 chỗ ngồi sau một đợt cải tạo mới nhằm phục vụ cho việc Maroc đăng cai tổ chức World Cup vào năm 2000. Từ năm 2016 đến 2019, sân vận động Mohammed V đã trải qua các đợt cải tạo và hiện đại hóa lớn. Sức chứa của nó lại bị giảm xuống và ngày nay sân vận động có 45.891 chỗ ngồi.

Khu phức hợp lớn của Rabat được khánh thành vào năm 1983 dưới tên Sân vận động Hoàng tử Moulay Abdellah. Đội tuyển quốc gia cũng chơi một số trận ở đó. Sân vận động Rabat khi đó có thể chứa 65.000 khán giả nhưng nó chủ yếu được sử dụng bởi hai đội địa phương Far Rabat và FUS Rabat. Sức chứa của sân giảm xuống còn 53.000 chỗ vào năm 2000 và sau đó là 45.800 chỗ vào năm 2020. Hiện đây là sân vận động của đội tuyển bóng đá quốc gia Maroc.

Từ năm 2011, Những chú sư tử Atlas đã chơi hầu hết các trận đấu của họ tại Sân vận động Marrakech mới, có sức chứa 45.240 chỗ ngồi. Trận đấu thứ hai được coi là mang lại may mắn cho đội Maroc, đội đã thắng một số trận đấu quan trọng ở đó trước một lượng lớn khán giả, đáng chú ý là đánh bại Algérie để giành quyền tham dự Cúp bóng đá châu Phi 2012 với tỷ số 4–0,[72] và Tanzania trước 3–1 giúp Maroc vượt qua vòng loại, sau đó là một trận đấu quan trọng khác với Mozambique kết thúc với chiến thắng đậm đà với tỷ số 4–0,[73] lần này, đủ điều kiện tham dự Cúp bóng đá châu Phi 2013.

Trong thời kỳ huấn luyện viên Badou Ezzaki từ năm 2014 đến năm 2016, đội tuyển quốc gia Ma-rốc đã chơi hầu hết các trận đấu tại sân vận động AdrarAgadir,[74][75] có sức chứa 45.480 người, và cũng có một trận giao hữu được tổ chức tại đây. trong khoảng thời gian của Hervé Renard giữa Maroc và Hà Lan vào năm 2017, và đây được coi là trận đấu nổi bật nhất của Ma-rốc được diễn ra tại sân vận động này.[76][77]

Maroc cũng có những sân vận động lớn khác được xây dựng vào những năm 2000 như sân vận động Fez có 45.000 chỗ ngồi và là nơi tổ chức của hai câu lạc bộ của thành phố: MAS Fez và Wydad de Fès.

Nhà tài trợ trang phục

Kể từ khi giành được độc lập từ Pháp, màu sân nhà của Maroc hầu hết là áo sơ mi đỏ, quần đùi và tất màu xanh lá cây, màu sân khách thường là toàn màu trắng hoặc toàn màu xanh lá cây.

Nhà cung cấpGiai đoạn
Adidas1982–1994
Lotto1994–1995
Umbro1995
Lotto1995–1998
Puma1998–2003
Nike2003–2007
Puma2007–2012
Adidas2012–2019
Puma2019–[78]

Danh hiệu

Vô địch: 1976
Á quân: 2004
Hạng ba: 1980
  • Cúp bóng đá Ả Rập: 1
Vô địch: 2012

Thành tích

Giải bóng đá vô địch thế giới

NămVòngHạngPldWDLGFGA
1930Không tham dự
là thuộc địa của Pháp
1934
1938
1950
1954
1958
1962Không vượt qua vòng loại
1966Bỏ cuộc
1970Vòng 114th301226
1974Không vượt qua vòng loại
1978
1982
1986Vòng 211th412132
1990Không vượt qua vòng loại
1994Vòng 123rd300325
199818th311155
2002Không vượt qua vòng loại
2006
2010
2014
2018Vòng 127th301224
2022Hạng tư4th732265
2026Chưa xác định
2030Đồng chủ nhà
2034Chưa xác định
Tổng cộng1 lần hạng tư6/222357112027

Cúp bóng đá châu Phi

Cúp bóng đá châu Phi
NămVòngHạngPldWDLGFGA
1957Không tham dự, là thuộc địa của Pháp
1959
1962Bỏ cuộc
1963Không vượt qua vòng loại
1965Không tham dự
1968
1970Không vượt qua vòng loại
1972Vòng 15th303033
1974Không tham dự
1976Vô địch1st6420116
1978Vòng 16th313124
1980Hạng ba3rd521243
1982Không vượt qua vòng loại
1984
1986Hạng tư4th512245
19884th513133
1990Không vượt qua vòng loại
1992Vòng 19th201112
1994Không vượt qua vòng loại
1996
1998Tứ kết6th421163
2000Vòng 111th311112
20029th311134
2004Á quân2nd6411144
2006Vòng 113th302101
200811th310276
2010Không vượt qua vòng loại
2012Vòng 112th310245
201310th303033
2015Bỏ cuộc
2017Tứ kết8th420243
2019Vòng 29th431041
2021Tứ kết5th532085
2023Vòng 211th421153
2025Chủ nhà
2027Chưa xác định
Tổng cộng1 lần
vô địch
19/34542926198766

Thế vận hội

  • (Nội dung thi đấu dành cho cấp đội tuyển quốc gia cho đến kỳ Đại hội năm 1988)
NămVòngHạngPldWDLGFGA
1900Không tham dự, là thuộc địa của Pháp
1904
1908
1912
1920
1924
1928
1936
1948
1952
1956
1960Không vượt qua vòng loại
1964Vòng 113200219
1968Bỏ cuộc
1972Vòng 286114714
1976Không vượt qua vòng loại
1980
1984Vòng 112310214
1988Không vượt qua vòng loại
Tổng cộng1 lần vòng 27/192335151748

Cúp bóng đá Ả Rập

NămVòngHạngPldWDLGFGA
1963Không tham dự
1964
1966
1985
1988
1992
1998Vòng bảng5th210122
2002Bán kết4th512256
2012Vô địch1st5410112
2021Tứ kết5th4313112
Tổng cộng1 lần vô địch4/10169452912

Kết quả thi đấu

2024

v  Maroc
v  Tanzania
v  CHDC Congo
v  Maroc
v  Nam Phi
v  Zambia
v  Maroc

Cầu thủ

Đội hình

Đây là đội hình tham dự CAN 2023.[79]

Số lần khoác áo và số bàn thắng được tính đến ngày 30 tháng 1 năm 2024, sau trận đấu với Nam Phi.

SốVTCầu thủNgày sinh (tuổi)TrậnBànCâu lạc bộ
11TMYassine Bounou5 tháng 4, 1991 (33 tuổi)630 Al-Hilal
121TMMunir Mohamedi10 tháng 5, 1989 (34 tuổi)460 Al-Wehda
221TMMehdi Benabid24 tháng 1, 1998 (26 tuổi)00 AS FAR

22HVAchraf Hakimi4 tháng 11, 1998 (25 tuổi)739 Paris Saint-Germain
32HVNoussair Mazraoui14 tháng 11, 1997 (26 tuổi)282 Bayern Munich
52HVNayef Aguerd30 tháng 3, 1996 (28 tuổi)391 West Ham United
62HVRomain Saïss (đội trưởng)26 tháng 3, 1990 (34 tuổi)823 Al-Shabab
132HVYunis Abdelhamid28 tháng 7, 1987 (36 tuổi)140 Reims
182HVAbdel Abqar10 tháng 3, 1999 (25 tuổi)00 Alavés
252HVYahia Attiyat Allah2 tháng 3, 1995 (29 tuổi)170 Sochi
262HVChadi Riad17 tháng 7, 2003 (20 tuổi)10 Real Betis
272HVMohamed Chibi21 tháng 1, 1993 (31 tuổi)71 Pyramids

43TVSofyan Amrabat21 tháng 8, 1996 (27 tuổi)550 Manchester United
83TVAzzedine Ounahi19 tháng 4, 2000 (23 tuổi)264 Marseille
103TVAmine Harit18 tháng 6, 1997 (26 tuổi)231 Marseille
113TVIsmael Saibari28 tháng 1, 2001 (23 tuổi)60 PSV
143TVOussama El Azzouzi29 tháng 5, 2001 (22 tuổi)10 Bologna
153TVSelim Amallah15 tháng 11, 1996 (27 tuổi)374 Valencia
233TVBilal El Khannous10 tháng 5, 2004 (19 tuổi)100 Genk
243TVAmir Richardson24 tháng 1, 2002 (22 tuổi)40 Reims
--3TVBrahim Diaz3 tháng 8, 1999 (24 tuổi)00 Real Madrid

74Hakim Ziyech19 tháng 3, 1993 (31 tuổi)5922 Galatasaray
94Tarik Tissoudali2 tháng 4, 1993 (31 tuổi)142 Gent
164Abde Ezzalzouli17 tháng 12, 2001 (22 tuổi)150 Real Betis
174Sofiane Boufal17 tháng 9, 1993 (30 tuổi)468 Al-Rayyan
194Youssef En-Nesyri1 tháng 6, 1997 (26 tuổi)6920 Sevilla
204Ayoub El Kaabi25 tháng 6, 1993 (30 tuổi)3110 Olympiacos
214Amine Adli10 tháng 5, 2000 (23 tuổi)81 Bayer Leverkusen

Triệu tập gần đây

VtCầu thủNgày sinh (tuổi)Số trậnBtCâu lạc bộLần cuối triệu tập
TMAnas Zniti28 tháng 8, 1988 (35 tuổi)50 Raja Casablanca2023 Africa Cup of Nations PRE
TMYoussef El Motie16 tháng 12, 1994 (29 tuổi)00 Wydad Casablanca2023 Africa Cup of Nations PRE
TMAmine El Ouaad8 tháng 12, 1995 (28 tuổi)00 Nahdat Berkane2023 Africa Cup of Nations PRE
TMRachid Ghanimi25 tháng 4, 2001 (22 tuổi)00 FUS Rabatv.  Nam Phi, 17 June 2023
TMAhmed Reda Tagnaouti5 tháng 4, 1996 (28 tuổi)30 MASv.  Brasil, 25 March 2023 INJ

HVJawad El Yamiq29 tháng 2, 1992 (32 tuổi)182 Al-Wehda2023 Africa Cup of Nations PRE
HVAdam Masina2 tháng 1, 1994 (30 tuổi)160 Udinese2023 Africa Cup of Nations PRE
HVSamy Mmaee8 tháng 9, 1996 (27 tuổi)100 Ferencváros2023 Africa Cup of Nations PRE
HVAchraf Dari6 tháng 5, 1999 (24 tuổi)71 Brest2023 Africa Cup of Nations PRE
HVHamza El Moussaoui7 tháng 4, 1993 (31 tuổi)61 Moghreb Tétouan2023 Africa Cup of Nations PRE
HVBadr Benoun30 tháng 9, 1993 (30 tuổi)60 Qatar SC2023 Africa Cup of Nations PRE
HVAyoub El Amloud8 tháng 4, 1994 (30 tuổi)10 Wydad Casablanca2023 Africa Cup of Nations PRE
HVOmar El Hilali12 tháng 9, 2003 (20 tuổi)00 Espanyol2023 Africa Cup of Nations PRE
HVIsmaël Kandouss12 tháng 11, 1997 (26 tuổi)10 Gentv.  Nam Phi, 17 June 2023
HVFahd Moufi5 tháng 5, 1996 (27 tuổi)00 Hajduk Splitv.  Nam Phi, 17 June 2023
HVAyoub Amraoui14 tháng 5, 2004 (19 tuổi)00 Nicev.  Peru, 28 March 2023

TVNordin Amrabat31 tháng 3, 1987 (37 tuổi)647 AEK Athens2023 Africa Cup of Nations PRE
TVIlias Chair30 tháng 10, 1997 (26 tuổi)121 Queens Park Rangers2023 Africa Cup of Nations PRE
TVYahya Jabrane18 tháng 6, 1991 (32 tuổi)80 Wydad Casablanca2023 Africa Cup of Nations PRE
TVYoussef Maleh22 tháng 8, 1998 (25 tuổi)10 Empoli2023 Africa Cup of Nations PRE
TVYassine Kechta25 tháng 2, 2002 (22 tuổi)00 Le Havre2023 Africa Cup of Nations PRE
TVIlias Akhomach16 tháng 4, 2004 (20 tuổi)00 Villarreal2023 Africa Cup of Nations PRE
TVBenjamin Bouchouari13 tháng 11, 2001 (22 tuổi)00 Saint-Étienne2023 Africa Cup of Nations PRE
TVNeil El Aynaoui2 tháng 7, 2001 (22 tuổi)00 Lens2023 Africa Cup of Nations PRE
TVImran Louza1 tháng 5, 1999 (24 tuổi)152 Watfordv.  Nam Phi, 17 June 2023
TVAbdelhamid Sabiri28 tháng 11, 1996 (27 tuổi)112 Al-Fayhav.  Nam Phi, 17 June 2023

Abderrazak Hamdallah17 tháng 12, 1990 (33 tuổi)246 Al-Ittihad2023 Africa Cup of Nations PRE
Ryan Mmaee1 tháng 11, 1997 (26 tuổi)124 Stoke City2023 Africa Cup of Nations PRE
Munir El Haddadi1 tháng 9, 1995 (28 tuổi)112 Las Palmas2023 Africa Cup of Nations PRE
Walid Cheddira22 tháng 1, 1998 (26 tuổi)60 Frosinone2023 Africa Cup of Nations PRE
Soufiane Rahimi2 tháng 6, 1996 (27 tuổi)60 Al Ain2023 Africa Cup of Nations PRE
Mourad Batna27 tháng 6, 1990 (33 tuổi)20 Al-Fateh2023 Africa Cup of Nations PRE
Sofiane Diop9 tháng 6, 2000 (23 tuổi)00 Nice2023 Africa Cup of Nations PRE
Ibrahim Salah30 tháng 8, 2001 (22 tuổi)00 Rennes2023 Africa Cup of Nations PRE
Nabil Alioui18 tháng 2, 1999 (25 tuổi)00 Le Havre2023 Africa Cup of Nations PRE
Zakaria Aboukhlal18 tháng 2, 2000 (24 tuổi)173 Toulousev.  Burkina Faso, 12 September 2023INJ
Oussama Idrissi26 tháng 2, 1996 (28 tuổi)90 Pachucav.  Nam Phi, 17 June 2023
Anass Zaroury7 tháng 11, 2000 (23 tuổi)40 Burnleyv.  Nam Phi, 17 June 2023
Chú thích
INJ = Vắng mặt do chấn thương

Kỷ lục

Tính đến 30 tháng 1 năm 2024[80]
Cầu thủ in đậm vẫn còn thi đấu ở đội tuyển quốc gia.

Thi đấu nhiều nhất

Noureddine Naybet là cầu thủ khoác áo đội tuyển quốc gia nhiều nhất với 115 trận

.

STTCầu thủSố trậnBàn thắngThời gian thi đấu
1Noureddine Naybet11541990–2006
2Ahmed Faras94361966–1979
3Romain Saïss8232012–
4Youssef Safri7981999–2009
5Houssine Kharja78122004–2015
Ezzaki Badou7801979–1992
7Abdelmajid Dolmy7621973–1988
8Youssef Chippo7391996–2006
Mohamed Hazzaz7301969–1979
10Abdelkrim El Hadrioui7241992–2001

Ghi nhiều bàn thắng nhất

Ahmed Faras là cầu thủ ghi nhiều bàn thắng nhất với 36 bàn.
STTCầu thủBàn thắngSố trậnHiệu suấtThời gian thi đấu
1Ahmed Faras36940.381966–1979
2Salaheddine Bassir27590.461994–2002
3Hakim Ziyech22590.372015–
4Youssef En-Nesyri20690.292016–
5Abdeljalil Hadda19480.41995–2002
6Hassan Amcharrat18390.461971–1979
Marouane Chamakh18650.282003–2014
8Abdeslam Laghrissi17350.491984–1995
9Youssef El-Arabi16460.352010–
Youssouf Hadji16640.252003–2012

Ghi chú

Tham khảo

Liên kết ngoài